Ông Ngoại tôi - Chuẩn đô đốc Hải Quân Nguyễn Dưỡng

[GG] Từ nhỏ đến lớn, tôi được sống trong một gia đình có truyền thống cách mạng. Gia đình chúng tôi luôn được sống trong sự trọng vọng và vị nể của mọi người. Nhờ tiếng tăm của Ông Ngoại nên tôi luôn là một cô bé ngay thẳng không thích luồn cúi và không biết lấy lòng ai cả. Tôi là cháu đầu nên Ông rất yêu thương nhưng cũng rất nghiêm khắc. Tôi có đôi lần giận Ông vì Ông nghiêm khắc với tôi quá nhưng không bao giờ tôi thôi ngừng tự hào và kính trọng Ông. Tôi luôn nhớ tới Ông.

Ngày đăng: 17-02-2015

4,735 lượt xem

Mang tiếng là một cô bé được sinh ra trong một gia đình giàu truyền thống lịch sử và cách mạng nhưng tôi không giỏi môn lịch sử. Tôi cũng không biết nhiều về những trận đánh và những kì tích mà Ông đạt được. Không giống như các Ông Bà khác, Ông tôi không kể lể chuyện xưa với con cháu nhiều. Ông rất khiêm tốn. Cuộc sống của Ông rất giản dị. Chính sự khiêm tốn và giản dị đó khiến tôi cảm thấy Ông là một thần tượng tuyệt vời của tôi.

Hồi xưa đời sống chiến tranh khó khăn, tôi thường nghe mẹ kể là gia đình mình vẫn có thịt có cơm đầy đủ, tuy không giàu như địa chủ nhưng nhờ Ông là một thiếu tướng Hải Quân nên lúc nào phần thịt cá của nhà chúng tôi cũng hơn nhiều gia đình khác. Mỗi khi Ông đi Nga, Trung Quốc hay Campodia về, Ông đều mua quà cho Tôi. Khi thì quả cam, khi thì hộp kẹo chocolate. Lúc đó tôi còn nhỏ quá nên tôi không nhớ lắm. Nhưng mọi người luôn bảo tôi rất thảo, có gì ngon đều cho hết mọi người mặc dù cả nhà dành hết phần ngon cho tôi. Khi lớn lên một chút, tôi đã nhớ hơn những kỉ niệm bên Ông. Kỉ niệm mà tôi nhớ nhất đó là vào một dịp sinh nhật bà Ngoại, lúc đó tôi học cấp 2, tôi quyết định làm một chiếc bánh sinh nhật tặng bà. Suốt ngày hôm đó tôi loay hoay với cái bánh theo công thức tôi học được trên báo, Ông đi ngang qua không nói gì. Đến tối khi tới giờ cắt bánh, mọi người ai cũng chê và ước gì mua bánh sinh nhật ở bên ngoài, nhưng riêng Ông, Ông ăn một lúc mấy miếng bánh của tôi, còn khen động viên là bánh ngon nữa. Lúc đó tôi nén khóc vì cảm thấy cảm động khi được Ông an ủi sự tủi thân trong tôi khi bị những người khác chê.

Ít nhất là 2 lần hồi Ông còn sống, Ông hào phóng chi tiền cho cả nhà đi xuyên Việt. Những chuyến xuyên Việt từ Nam ra Bắc bằng xe ô tô của bộ tư lệnh Hải Quân thật là thích. Chúng tôi nghỉ chân ở các thành phố nhỏ trên đường đi. Mẹ và bà thì chuẩn bị nào xôi nào gà. Nhưng mà đi tới đâu, chúng tôi cũng đều được bộ tư lệnh Hải Quân ở nơi đó tiếp đãi rất tốt.

Cuộc sống của Ông giản dị lắm. Dù trong túi Ông có rủng rỉnh mấy đi chăng nữa nhưng cũng không bao giờ tôi thấy Ông tiêu xài gì cả. Có thức ăn ngon, Ông đều phần vợ, phần con, phần cháu. Ông may áo dài cho vợ nữa. Ông cũng nấu ăn rất ngon cho các thành viên trong gia đình. Tới ngày phụ nữ, Ông lôi hết các chàng rể và cháu trai mua hoa tặng những người phụ nữ trong gia đình. Tới ngày giỗ lễ, Ông chuẩn bị bàn ghế, chén bát để những người phụ nữ bày đồ ăn. Ông còn dạy tôi cuộn chả giò - món đầu tiên tôi được học trong môn "nữ công gia chánh" khi tôi học lớp 6 hay lớp 7 gì đó. Ông còn rủ tôi làm bánh xèo, bánh bột lọc để đãi mọi người. Khi mẹ tôi gặp khó khăn về kinh tế, Ông đề nghị được giúp... Ông còn gởi quà và tiền về chăm sóc anh chị em và tổ tiên ông bà ở dưới quê, không năm nào Ông tôi quên cả. Ông còn dạy tôi học tennis ... Ông chăm sóc mọi người rất tinh tế. 

Ông rất là nghiêm khắc. Chúng tôi không được phép mặc quần bò, mắc áo quần hở hang, 9 giờ tối phải về nhà và không được phép có bạn trai năm cấp 3. Chẳng phải chỉ riêng tôi mà mẹ và dì tôi cũng bị Ông nghiêm khắc như thế. Tôi còn nhớ có một lần, Ông đuổi người bạn trai tôi mới quen đến nhà thăm tôi bằng "gậy". Đó là lần đầu tiên và duy nhất tôi giận Ông.

Thật tình tôi không biết nhiều những thành tích của Ông ở mặt trận lúc Ông đi đánh giặc. Cho tới khi nhà văn Phan Hoàng đến nhà phỏng vấn Ông để in ra cuốn sách nói về các tướng lĩnh Việt Nam, tôi mới tìm hiểu thêm về Ông. 

Trong bài phỏng vấn đó, Phan Hoàng viết: "Từ một cậu bé đánh cá, đưa đò lam lũ trên sông Hương, đi kiếm sống rồi tham gia cướp chính quyền ở thành phố biển Nha Trang trong Cách mạng tháng Tám, Nguyễn Dưỡng đã trở thành một vị tướng với hàm Chuẩn đô đốc, phó tư lệnh Quân chủng Hải quân nhân dân Việt Nam. Từ lính bộ binh chiến đấu ở chiến trường Bình Trị Thiên suốt thời đánh Pháp, Nguyễn Dưỡng đã học tập, phấn đấu thành một trong những chỉ huy cao cấp của quân chủng hải quân có mặt ở những điểm nóng thời đánh Mỹ rồi đánh Pol Pot. Từ thuở đầu xanh cho đến khi tóc bạc, cả đời ông gắn bó với chiến trường. Với tư cách là chỉ huy trưởng Căn cứ 2 Hải quân, ông là một trong những “nhân chứng sống” trực tiếp của sự kiện vịnh Bắc Bộ năm 1964. Rồi năm 1979, trên cương vị chỉ huy trưởng Vùng 5 duyên hải, ông đã chỉ huy lực lượng hải quân phối hợp với các quân binh chủng trên bờ góp phần giải phóng Campuchia thoát khỏi nạn diệt chủng".

Khi đọc thông tin về Ông tôi cảm thấy tự hào xiết bao. Ông là người đo bờ biển Việt Nam. Ông rất anh dũng và liêm khiết. Ông được rất nhiều anh em chiến sĩ đồng đội yêu mến và khâm phục. Tôi luôn cho rằng những thứ tôi có được và nhận được là điều hiển nhiên. Nhưng không phải, chính hào quang và tấm lòng của Ông đối với mọi người đã khiến gia đình chúng tôi được như ngày hôm nay. Tôi rất cám ơn Ông. 

Khi đất nước hòa bình, ông xin nghỉ hưu vì bệnh tim. Nếu Ông tiếp tục làm việc, chắc cấp bậc và địa vị của gia đình chúng tôi còn cao hơn nhiều. Nhưng Ông không màng danh lợi hay tiền bạc. Ông chỉ mong một cuộc sống an lành bên gia đình lúc về già. Ông chỉ tham gia các câu lạc bộ của hội cựu chiến binh và tennis để duy trì sức khỏe. Sự hạnh phúc của Ông thật là giản đơn nhưng thật sự đáng quý. Ông chính là tấm gương sáng cho tôi noi theo.

Hôm nay tôi đi tảo mộ Ông. Tôi nhớ Ông. Tôi tin Ông ở đâu đó vẫn dõi theo tôi và các thành viên trong gia đình. Ông sẽ vẫn luôn phù hộ cho chúng tôi được bình an.

Cháu Ngoại của Ông: Giang

Xem thêm tại đây

GiangGina

Đọc thêm một số bài viết về Chuẩn đô đốc Nguyễn Dưỡng:

>> Phan Hoàng - Phỏng Vấn Tướng Lĩnh Việt Nam - Tư liệu về Chuẩn đô đốc Hải quân Nguyễn Dưỡng

>> Nhịp cầu Hoàng Sa 

>> Cầu NGUYỄN DƯỠNG @ TIỀN GIANG - IN THE MEMORY OF MY GRAND FATHER

 

Above: My grandfather gave the speech. My aunty wrote the song.

 

Danh sách tướng lĩnh hải quân nhân dân qua các thời kỳ xem ở đây

Blogger:GiangGina

Thành lập vào một ngày tháng 6/2014, deargiang.com là nơi mình chia sẻ mọi cảm xúc, kiến thức và mối quan tâm về Digital - Management - Travel cũng như các vấn đề về cuộc sống khác. Các bài viết trên deargiang một phần do mình viết, một phần do mình sưu tầm. Các bài viết này có điểm chung là những kiến thức, những câu chuyện, những quan điểm và những chia sẻ về cuộc sống có giá trị lâu dài. Mình hi vọng các chia sẻ của mình nhận được sự đồng cảm. Mọi đóng góp nếu có vui lòng gởi về email: gianggina@yahoo.com

Thống kê lượt xem

Tổng truy cập 1,298,121

Đang online4