Nhật ký xuyên đêm tham dự Concert Quốc Gia 30/4/2025 - Những điều bây giờ mới kể

[GG] Mình đã viết một bài trên facebook rồi, nhưng bài web này, mình sẽ kể thêm một số câu chuyện khác.

Ngày đăng: 03-05-2025

188 lượt xem

Ban đầu mình khá lưỡng lự có nên đi đu sự kiện cấp Quốc Gia này không, vì nghĩ nếu đi, phải chấp nhận cảnh đông đúc chen chúc, không được ngủ cũng như phải nhịn toilet, liệu mình có chịu nổi không? Cơ mà sau vài đêm vắt tay lên trán suy tư, nếu không đi lúc này thì cũng sẽ không còn cơ hội nào trong đời như thế để mà đi. Tuổi mình chưa quá già, nhưng cũng chẳng gọi là còn trẻ nữa. Sự kiện diễn ra ở Hồ Chí Minh, gần nhà, không phải gởi xe, đi bộ là ra, cả đời thức khuya chen chúc 1 lần để trải nghiệm không khí có một không hai vô cùng hào hùng, hàng nghìn người không có điều kiện như mình từ các tỉnh thành quận khác, họ làm được, sao mình lại không? Mình cũng lại nhớ tới câu nói này: "Fill your life with experience, not things. Have stories to tell, not stuff to show" - Hãy làm đầy cuộc sống bằng những trải nghiệm thay vì vật chất. Hãy tạo ra những câu chuyện để kể thay vì chỉ biết khoe mỗi tài sản của mình". Chính vì suy nghĩ này nên mình quyết định đi. Mình muốn sưu tầm thêm "một trải nghiệm quý giá và có ý nghĩa lớn" vào trong BST cuộc đời mình.

Phải nói là đến phút cuối mình mới quyết định tham dự. Lúc này mình cũng chưa biết chính xác các nơi có diễu binh là những tuyến đường nào đâu. Sau khi nhắn tin cho em trai, mình được nó động viên thế là đầu giờ chiều 29/4/2025, mình khăn gói từ Q4 về Q1 để gởi xe, ăn cơm với mẹ, sau đó đi bộ ra Nguyễn Huệ. Đường phố mới đầu giờ chiều thôi nhưng đã chặn nhiều tuyến đường vào Tôn Đức Thắng, nghĩ trong bụng, có khi nào ông trời không muốn mình đi xem diễu binh không? Mình phải về Tôn Đức Thắng vì nhà ở đó. Đang tính không biết có nên đi hầm Thủ Thiêm theo hướng dẫn của thằng em không thì đột nhiên nhớ ra hướng Paster - Lê Thánh Tôn, may mà cung đường này vẫn còn đi được. Ban đầu mình dự tính nếu lễ diễu bình diễn ra vào 7am 30/4/2025 thì chắc khoảng 3am 30/4 mình sẽ dậy rồi ra tìm chỗ cũng được, nhưng khoảng 8pm tối 29/4, mình nhận được tin nhắn từ một người chị, hỏi mình có đi xem Concert Quốc Gia không, mình trả lời có. Chị chia sẻ là chị cũng muốn đi, hỏi mình đang ở đâu, chị qua đi cùng. Ban đầu ta nói tính đi một mình luôn, kiểu giống đi du lịch tự túc Châu Âu một mình năm ngoái, sẽ có nhiều thứ phải tự xoay chưa biết tính sao, trong tâm chỉ đơn giản nghĩ: kệ thôi, tới đâu lo tới đó. May sao tới phút cuối có bà chị gọi lập team, khiến mình cảm thấy an tâm hơn. 8:30pm hai mẹ con chị ấy sang gởi xe nhà mình, sau đó cả 3 đi ăn tối, vào siêu thị gần đó mua một số bánh, nước rồi mới cùng nhau đi bộ ra phố Nguyễn Huệ, định bụng sẽ tìm chỗ nào gần góc Nguyễn Huệ - Sông Bạch Đằng (Tôn Đức Thằng) nhưng hoàn toàn thất bại vì lúc ra tới nơi đã gần 10pm tối và mọi người ở dọc con đường Nguyễn Huệ đã dành hết toàn bộ chỗ đẹp (gần lề đường), thậm chí chỗ "gần đẹp" cũng không còn nữa.

Tưởng 10pm tối 29/4 là sớm nhưng thật ra lại là trễ vì nhiều người đã ra dành chỗ từ đầu giờ chiều nên chúng mình chỉ có thể ngồi chính giữa phố đi bộ Nguyễn Huệ như thế này. Vì là quyết định phút cuối nên mình không có kiểm tra trước bản đồ hay lên kế hoạch trước phải ngồi ở chỗ nào sẽ có view đẹp nhất nên mọi thứ diễn ra theo mình nghĩ là "sự sắp đặt của ông trời"

 

Những ấn tượng & kỷ niệm không bao giờ quên:

1. Nhịn đi toilet

Mình hiểu rằng mình sẽ hay mắc tiểu nếu uống nước nên mình cự tuyệt với nước và cũng không thấy khát sau khi ổn định chỗ ngồi. Chỉ hơi tiếc là trước đó mình có uống một chai xá xị khiến mình đã phải nhịn tiểu 10 tiếng. Nhưng cũng may là mình đã nhịn được thành công chứ không thì không biết làm sao. Toàn bộ các cửa hàng tiện lợi khu vực Nguyễn Huệ đều không cho phép khách đi toilet. Nếu muốn đi toilet, mọi người phải đi tại khu vực WC công cộng, nhưng để đi được WC cũng không hề đơn giản, phải chen chúc xếp hàng rất lâu, dường như không có chỗ để thở luôn ấy. Nếu bạn nào hệ tiêu hóa hay bài tiết có vấn đề, mình nghĩ là các bạn không nên tham dự những sự kiện đông người như thế này, hoặc nếu vẫn cứ muốn đi thì phải biết "không được khát nước". Điểm yêu ít uống nước của mình lại trở thành lợi thế trong những điều kiện như vậy nên việc không uống nước trong nhiều tiếng liên tục không làm khó mình.

Lúc 11 pm 29/4 vẫn còn có thể đứng và chụp hình như thế này chứ một tiếng sau cũng không còn chỗ trống

 

2. Mọi người từ người lớn tới trẻ nhỏ, khắp nơi đổ về trung tâm Quận 1

Ngoài dân có hộ khẩu Quận 1 như mình ra còn có rất nhiều người dân ở các quận xa như Hóc Môn, Thủ Đức, Q12 phải bắt Metro để đến. Họ mang cả trẻ em, con cháu trong gia đình để đi cắm trại qua đêm. Khi thấy người lớn dắt trẻ nhỏ ra đường, mình cảm thấy bá phục, trong bụng nghĩ sao mà họ chịu chơi đến thế không biết. Nhà mình cũng có trẻ nhỏ nhưng ai cũng sợ là chen chúc trong đám đông có thể các em bị ngộp và nguy hiểm. Ra tới nơi, sau khi ổn định chỗ ngồi mình mới thấy, các em nhỏ cũng rất ngoan, và chủ yếu là ngủ một giấc rất sâu tới sáng vì giờ đó cũng là giờ ngủ của tụi nhỏ. Ngoài người dân Thành phố Hồ Chí Minh ra, ngồi cạnh mình là một gia đình 6 người lớn đến từ Thủ đô. Gia đình này mới đáp chuyến bay từ Hà Nội vào Sài Gòn lúc 11pm tối nên phải tới gần 2am ngày 30/4 họ mới chen được vào Nguyễn Huệ. Họ có kể cho mình nghe là họ đặt vé máy bay trước đó nửa năm rồi, đi du lịch miền Nam đúng vào dịp lễ hoành tráng cấp quốc gia 30/4 nên tranh thủ tham dự luôn. Mọi người xung quanh ai cũng thân thiện, không có ồn ào dành chỗ hay chen lấn xô đẩy. Mọi người ai cũng tự giác và nghiêm túc xếp hàng chờ đợi tới thời khắc quan trọng của nước nhà, chỉ là cái "biển người này" nó đông quá mà thôi.

Trong không khí này thì dù mệt thế nào cũng rất xứng đáng, vì nó lưu lại một ký ức lịch sử thiêng liêng quý giá của cuộc đời mình

 

3. Nên mang theo những gì trong túi xách?

Mình đem theo cũng kha khá đồ trong túi xách đeo chéo: Một cây gậy selfie, kem chống nắng, một thỏi son, một chai body mist, ví tiền, điện thoại, khăn trải sàn, một gói bánh gạo, một cục sạc dự phòng, Thứ mình quên mang theo đó chính là cây quạt. Trong những thứ mình mang theo thì mình thấy gậy selfie, điện thoại, khăn trải sàn và sạc dự phòng là quan trọng vì có sử dụng, còn lại mình không đụng tới luôn. Mình nể thiệt sự có một số bạn nữ mang theo đồ make up skincare cẩn thận vô cùng, còn mình thì trong không khí đông đúc, chen chúc, nóng bức, mình chẳng thiết làm đẹp gì hết trơn. Thậm chí mình cũng không mang cả khăn giấy ướt. Với mình đẹp xấu nằm ở trang phục và phụ kiện rồi, nên mấy thứ khác đều là thứ yếu với mình hết. Mồ hôi và dơ thì cũng đã rồi, nên giờ có lau rửa hay xịt thêm nước hoa nữa cũng có ai quan tâm đâu. Là quan điểm của mình thôi nha, chứ chắc các bạn khác sẽ nghĩ khác.

 

4. Khó vào giấc, không ngủ được

Mình là đứa khó ngủ. Bình thường có giường nệm máy lạnh đã khó vào giấc rồi huống hồ ngủ lê lết nơi công cộng nên thành ra là đêm 29/4/2025 là mình hoàn toàn không ngủ. Có rất nhiều người cũng không ngủ được như mình. Mình chỉ có thể đặt lưng xuống đất cho đỡ mỏi nhưng cũng cảm thấy muốn gãy lưng luôn ấy vì mặt đất cứng và nằm không được thẳng chân do xung quanh chỉ toàn người với người căn nhau từng cm đất, thời tiết lại nóng, người rít khó chịu.

Những người bạn đồng hành trong đêm lịch sử của dân tộc Việt Nam thời Hòa Bình

 

5. Tinh thần dân tộc của người dân Việt Nam vô cùng mãnh liệt

Mình thật sự cảm thấy, đây là sự kiện gắn kết mọi người dân với nhau, không phân biệt vùng miền, tôn giáo, địa vị, sang giàu.Ai cũng như ai, từ trẻ em, học sinh, sinh viên, thanh niên, người già đều bình đẳng như một gia đình, đều trải bạt "màn trời chiếu đất" như nhau xuyên đêm, thể hiện tinh thần đoàn kết dân tộc tuyệt đỉnh.

Thật sự mình chưa nghĩ ra được có một dân tộc nào người dân nhiệt tình với sự kiện "concert quốc gia" như nước Việt Nam mình. Có rất nhiều người cả đời chắc chẳng bao giờ đu trend gì nhưng với sự kiện kỷ niệm 50 năm giải phóng miền nam, thống nhất đất nước này, họ đã quyết định tham dự, mặc cho có đông đúc không thoải mái như thế nào, nhưng họ vẫn khát khao được hòa vào không khí yêu nước cùng niềm tự hào dân tộc, bởi Hòa Bình ngày hôm nay trên dải đất hình chữ S này không phải tự dưng mà có. Ngoài xương máu của những chiến sĩ đã hy sinh, còn có cả máu và nước mắt của ông cha mình.

Đây là thời khắc rạng sáng, mọi người mới tỉnh dậy và chuẩn bị xem khai mạc Lễ Diễu Binh Diễu Hành trên màn hình LED lớn ngoài trời tại tòa nhà Sunwah 115 Nguyễn Huệ

 

Cả bố và ông ngoại mình đều tham gia chiến dịch mùa xuân 1975, tuy nhiên ông Ngoại mình hiện đã mất. Nếu bây giờ ông còn sống, hẳn ông sẽ rất xúc động và hồi tưởng. Bố mình khi về hưu được mời công tác làm chánh văn phòng của Hội Cựu Chiến Binh Quận 1, thường xuyên tham gia phát biểu tại các sự kiện của hội cựu chiến binh và gần đây nhất được mời làm người dẫn chương trình tại lễ Gặp Mặt Kỷ Niệm 70 năm thành lập Hải Quân Nhân Dân Việt Nam 7/5/1955 - 7/5/2025 vào ngày 3/5/2025 tại TP. Hồ Chí Minh. (Link buỗi lễ tại đây)

Ông Ngoại mình: Thiếu Tướng Nguyễn Dưỡng - nguyên Tham mưu trưởng, Phó tư lệnh - Chuẩn Đô đốc Hải Quân Nhân Dân Việt Nam đời đầu, đã tổng chỉ huy, cầm quân đánh thắng nhiều trận chiến, bao gồm cả giặc Pol Pot ở Campuchia. 30/4 vừa là dịp để khơi dậy lòng tự hào, vừa là dịp để tri ân nên mình không khỏi không tưởng nhớ tới ông:

Một vài tư liệu về lịch sử qua những lời kể lại của ông mình trong một bài phỏng vấn của nhà báo Phan Hoàng: http://www.deargiang.com/.../phan-hoang-phong-van-tuong...

Tư liệu lịch sử về một bài phát biểu của ông mình: https://youtu.be/kw9Gs__EQbk?si=-x92nfpJzVwYvAXr

Mời các bạn cùng xem lại video mình đã quay dựng Nhật ký xuyên đêm 12 tiếng tham dự "Concert Quốc Gia" 50 Năm Giải Phóng Miền Nam - Thống Nhất Đất Nước trên tiktok của mình tại đây nhé

GiangGina [Một bài viết của Deargiang.com]

 

 

Blogger:GiangGina

Thành lập vào một ngày tháng 6/2014, deargiang.com là nơi mình chia sẻ mọi cảm xúc, kiến thức và mối quan tâm về Digital - Management - Travel cũng như các vấn đề về cuộc sống khác. Các bài viết trên deargiang một phần do mình viết, một phần do mình sưu tầm. Các bài viết này có điểm chung là những kiến thức, những câu chuyện, những quan điểm và những chia sẻ về cuộc sống có giá trị lâu dài. Mình hi vọng các chia sẻ của mình nhận được sự đồng cảm. Mọi đóng góp nếu có vui lòng gởi về email: gianggina@yahoo.com

Thống kê lượt xem

Tổng truy cập 1,413,317

Đang online5