Tuổi 42 của mình có gì đặc biệt?

[GG] Có lẽ rất ít người công khai số tuổi của bản thân vì nhiều lý do khác nhau, riêng mình, mình chọn một con đường khác số đông: được sống là chính mình. Tuổi tác chỉ là những con số. Ở tuổi 42, mình cũng học được rất nhiều bài học đáng giá.

Ngày đăng: 28-05-2025

300 lượt xem

Nhân dịp sinh nhật tuổi 42, mình muốn chia sẻ rmột vài bài học tiêu biểu cùng lòng biết ơn dù không biết nên bắt đầu từ đâu. Đáng lẽ bài viết này đã được viết cách đây 2 ngày nhưng tới hôm nay, mình mới gom đủ cảm hứng để viết.

HÀI LÒNG & YÊU THƯƠNG BẢN THÂN

Mình biết ơn vì có một gia đình no đủ: hãnh diện vì có ông bà suốt đời phục vụ và hy sinh vì tổ quốc, hạnh phúc vì có ba mẹ yêu thương, tạo điều kiện ăn học bằng bạn bằng bè: được du học, được hỗ trợ mua nhà, được dạy tính tự lập tự chủ, tính bao dung, không bị sa vào các tệ nạn xã hội. Cho dù cuộc sống này của mình không phải ở mức muốn gì có đó nhưng may mắn là mình biết hài lòng với những điều hiện có. Mình biết rằng, ở bên ngoài có rất nhiều gia đình đứa con sinh ra không được chọn cha mẹ tốt, có học thức, phải vất vả mưu sinh, sự nghiệp tài chính lúc nào cũng lận đận, không có điều kiện được giáo dục đầy đủ, bị vướng vào rất nhiều trắc trở và lo toan cho cuộc sống, thậm chí lao lý. 

Có câu thế hệ sau phải làm rạng danh thế hệ trước.Tuy nhiên mình không thuộc tuýp phải trở thành ông nọ bà kia để ghi danh thiên cổ. Bởi mình biết sức mình có giới hạn, mình cũng không phải dạng thiên tài xuất chúng, cũng tự nhận hoàn toàn không có tham vọng cao siêu. Để cho ba mẹ tổ tiên mình vui mình nghĩ là bản thân chỉ cần sống tốt là được: tức là không phá gia bại sản, không ăn chơi xa đọa, không dựa dẫm, không suy nghĩ tiêu cực, toxic, phiến diện; chỉ nguyện sống làm một người bình thường có ích cho xã hội. 

Học cách biết hài lòng & yêu thương bản thân thật ra rất khó. Bởi hài lòng không đồng nghĩa với đứng yên, không làm gì cả, có sao sống vậy. Mình chưa hoàn hảo, còn rất nhiều điều phải tự cân đối, bổ sung, thường xuyên tự học hỏi, rèn luyện. Cụ thể, mình vẫn luôn phải học chữ "nhẫn" trong cách giao tiếp với mẹ, chữ "thấu hiểu" trong giao tiếp với ba, chữ "tĩnh" với các mối quan hệ đã khiến mình phiền lòng, "tha thứ" với những lỗi lầm đã qua và  chữ "tôn trọng, yêu thương" với chính bản thân mình. Theo mình, biết hài lòng & yêu thương bản thân mình là biết để cho gia đình mình không quá lo lắng về mình còn mình thì luôn vui vẻ, tràn đầy năng lượng tích cực vì được làm những điều mình thích.

Người thứ 2 sau ông ngoại mà mình ngưỡng mộ, đó chính là Mẹ

CHO ĐI & CHIA SẺ YÊU THƯƠNG

Mỗi cá nhân có một cách cho khác nhau. Mình không hoàn toàn thiên về hiện kim. Mình thiên về tình cảm, thời gian, công sức và trí lực. Khi mình thật lòng yêu thương một ai, mình hoàn toàn không tiếc tình cảm, thời gian, công sức và trí lực dành cho người ấy, kiểu tận tâm tận lực cống hiến hết mình. Mình không muốn ai nợ mình tiền bạc, vật chất, mình chỉ muốn họ nhớ tới mình vì nghĩa, vì tình. Những gì có thể trao đổi bằng tiền, theo mình nó rất thương mại và rẻ mạt, thậm chí có thể tạo nên những áp lực không đáng có phải trả lại đối với những đối tượng được nhận. Không phải ai cũng có khả năng tài chính như nhau, và không phải ai cũng có thói quen tiêu xài như nhau. 

CHẮT LỌC CÁC MỐI QUAN HỆ

Ở tuổi 42, mình nhận thấy, không phải mối quan hệ nào cũng đáng giữ dù mối quan hệ nào cũng đáng giá. Mỗi quan hệ đều cho mình một bài học nào đó dù ít hay nhiều, dù xấu hay tốt. Một người mà cả đời chỉ gặp người tốt không thì cũng không hẳn gọi là hoàn hảo. Sự không hoàn hảo mới có thể tạo nên một xã hội thực đa chiều, khiến một người phát triển toàn diện. Quá khứ của mình gặp không biết bao nhiêu người tư tưởng lệch lạc, trải qua rất nhiều bài học gây nhiều tổn thất, có thể trong cuộc đời ai cũng phải có những cái nghiệp trước sau phải trả, và mình không ngoại lệ. Có lẽ trải qua càng nhiều biến cố, bản thân mình càng có nhiều sự chắt lọc trong các mối quan hệ hiện hữu. Mình không chọn bạn bởi bạn có địa vị, giàu có để mình có thể lợi dụng hay hưởng lợi từ bạn trong tương lai. Mình chọn bạn bởi bạn có cùng quan điểm sống với mình, bạn tôn trọng mình, có chung tiếng nói và có thể chia sẻ với mình những cảm xúc đặc biệt. Mình muốn kết bạn và giữ những mối quan hệ mà mình có thể thoải mái vô tư là chính mình. Mình không muốn ở trong những mối quan hệ mà nơi đó mình có nhiều áp lực phải diễn quá nhiều, hay trước khi nói gì, mình phải suy nghĩ sắc mặt của người đó. Mình sẽ không nói mình nghỉ chơi với bạn, nhưng bản thân mình ắt có sự điều chỉnh sao cho hợp lý khi cần tiếp xúc với bạn. Nếu bạn là người thông minh, bạn ắt sẽ nhận ra điều đó. Có một sự thật nữa là, mình cảm thấy bản thân không phù hợp với những gì quá hào nhoáng. Mình không có nhiều mối quan hệ, nhưng mình tạm hài lòng với những gì mình có. Khi cần tâm sự những điều khó nói, mình vẫn có bạn sẵn sàng lắng nghe và tiếp thêm cho mình sức mạnh tinh thần vô cùng đáng quý.

CÂN BẰNG GIỮA KHOE & KHIÊM TỐN

Bài học này càng nghĩ về nó càng thấy đó là cả một nghệ thuật. Nếu không biết khoe thì không ai biết mình có thành tựu gì, làm việc tốt ra sao, đặc biệt là trong môi trường công sở, nhiều người làm giỏi mà không biết khoe nên thua xa những đối tượng giỏi khua môi múa mép nhưng kỹ năng kém. Không biết cách khoe có thể khiến nhiều người không tin lời khoe của mình là thật hay giả. Ở khía cạnh khác, khoe mà không khéo lại thành lố và trở thành tâm điểm cho nhiều thánh soi. Mình nghĩ điểm cân bằng là chỉ nên nói về những điều có thật, tránh dùng những tính từ tâng bốc hay chèn quan điểm cá nhân mà không có những cụm từ thể hiện đó chỉ là những quan điểm cá nhân. Còn nghe và tin ra sao, là quyền và năng lực nghe của người nghe. Bản thân chỉ cần làm tròn trách nhiệm của mình: nói chuẩn, làm đúng, tinh thần an yên.

ĐỘC THÂN KHÔNG QUÁ ĐÁNG SỢ

Hiện tại, mình luôn phải trấn an gia đình mình, rằng sống độc thân không quá đáng sợ. Mình không bài xích vấn đề lập gia đình, nhưng mình không muốn bằng mọi giá phải lập gia đình, sinh con, thậm chí không cần cưới chồng, thụ tinh nhân tạo bằng mọi giá để giống như một người bình thường. Mình sẽ cảm thấy bản thân ích kỷ khi buộc phải sinh một đứa trẻ chỉ để sau này nó sẽ chăm lo cho mình lúc cuối đời, hoặc để cho mình có một điểm tựa tinh thần lúc về già. Không có điều gì đảm bảo rằng khi mình có chồng, có con, mình sẽ hạnh phúc hơn. Nếu mình may mắn, mình sẽ gặp được tri kỷ cuộc đời ở một thời điểm nào đó, và đó mới là điều mình thật sự mong muốn. Có thể nhiều người cho rằng mình kén, mình khó, ừ thì mình không phủ nhận. Nhưng bạn cũng không thể phủ nhận sự thật tình duyên và hôn nhân là duyên nợ. Dù mình có chủ động đến mấy nhưng nếu chưa đủ duyên, nợ thì cũng sẽ phải chấp nhận.

Có một sự thật nữa đó chính là chúng ta không nên sống hạnh phúc dựa vào cảm xúc của bất kỳ ai khác. Cảm xúc của mọi người xung quanh có thế thay đổi. Hôm nay có thể họ quý bạn, nhưng ngày mai họ có thể giận dỗi và nghỉ chơi bạn, kể cả người thân. Chỗ dựa tinh thần vững chắc duy nhất cho bạn chính là chính bạn. Tự thân bạn phải xây dựng được cho mình một cuộc sống mà bạn cảm thấy được sự ổn định, an yên, phải có khả năng tự dỗ dành bản thân những lúc tâm trạng điêu đứng nhất. Phải có khả năng tự đi ăn và du lịch một mình. Sự thật là không phải ai cũng có khả năng đồng hành với bạn suốt cuộc đời và mãi mãi, dù đó có là người thân ruột thịt trong gia đình đi chăng nữa. Và việc có khả năng làm mọi thứ một mình là một sự dũng cảm đẹp đẽ.  

GiangGina [Một bài viết của Deargiang.com]

 

Blogger:GiangGina

Thành lập vào một ngày tháng 6/2014, deargiang.com là nơi mình chia sẻ mọi cảm xúc, kiến thức và mối quan tâm về Digital - Management - Travel cũng như các vấn đề về cuộc sống khác. Các bài viết trên deargiang một phần do mình viết, một phần do mình sưu tầm. Các bài viết này có điểm chung là những kiến thức, những câu chuyện, những quan điểm và những chia sẻ về cuộc sống có giá trị lâu dài. Mình hi vọng các chia sẻ của mình nhận được sự đồng cảm. Mọi đóng góp nếu có vui lòng gởi về email: gianggina@yahoo.com

Thống kê lượt xem

Tổng truy cập 1,433,160

Đang online9