Tôi khó gần !!!

[GG] Mọi người hay nói tôi khó gần, khó kết bạn, khó làm quen. Ngay cả đứa bạn thân cũng nói tôi không cần bạn bè nhiều lắm. Nó hỏi tôi từ trước tới giờ, tôi có bao nhiêu người bạn?

Ngày đăng: 04-05-2015

4,765 lượt xem

Câu nói này có nhiều hàm ý. Chẳng là ngày mai là ngày sinh nhật của nó, tôi chợt nhớ tới câu nó nói và chột dạ. Tôi sống nội tâm đến thế sao?! Một ngày đi làm rồi về nhà, lúc nào cũng ở một chỗ. Tôi kết bạn với chiếc máy tính từ sáng tới khuya. Nếu bạn bè rủ đi chơi thì đi, không thì thơ thẩn ở nhà xem TV, Internet, hoặc dạo phố. Trước tôi còn có thói quen cafe một mình ở Vincom. Nhưng giờ công việc nhiều, mà mục tiêu tôi đề ra qua những con số cao lắm, nên tôi vẫn không thể nào dừng lại được lối sống đang có phần không được long lanh như mong muốn. Ai cũng biết, tôi thích làm việc. Nếu không được làm việc, tôi biết làm gì? Khi buồn chán quá, có lẽ tôi sẽ đốt tiền vào shopping quần áo. Thật là một thú vui tao nhã! 

Câu chuyện có vẻ không có gì là nghiêm trọng hóa. Thật ra tôi không buồn mấy nếu như tự nhốt mình ở nhà trong phòng hàng giờ liền. Mệt thì lăn ra ngủ. Tôi cũng muốn mình được trở thành một cô bé vui tươi, có nhiều điều mơ mộng, chờ đợi để đón nhận. Nhưng mà tôi nghĩ rằng, cái gì đến sẽ đến. Tôi càng lên kế hoạch, càng tính toán, càng mong chờ, tất cả điều đó đều không xảy ra. Kể cả sự nghiệp của tôi. Tôi muốn làm nghề này thì ông trời lại bắt tôi làm nghề khác. Tôi ước được làm trong những tòa nhà mà chỉ cần đi bộ mấy bước chân vào buổi sáng thì không được. Tôi muốn tập tành làm cái này cái kia nhưng không thành công. Rồi tôi ước người tôi có cảm tình là của tôi nhưng tất cả đều diễn ra theo chiều tôi phải chấp nhận cái cách ông trời sắp đặt sẵn. Chỉ có 1 điều tôi có thể thực hiện được đó là lời hứa của tôi. Tất cả những lời tôi nói mà trong khả năng tôi thực hiện được, tôi đều tìm mọi cách để biến thành hiện thực. Tôi sống vì chữ tín là chính. Tôi sống bằng niềm đam mê trong công việc nữa. Tôi biết nhiều người ngoài nhìn vào, nghĩ tôi khác lắm. Nhưng việc họ nghĩ cứ nghĩ, tôi không thể cấm được. Nếu có một điều ước, tôi muốn có một người khiến tôi được bận tâm và làm tôi cười mỗi ngày.

Tôi cần bạn bè chứ. Nhưng không cần số lượng. Tôi chỉ cần chất lượng những đứa bạn tôi đang có. Ai tôi cũng chơi và nở nụ cười, nhưng để thật sự tôi trải lòng và tâm sự chuyện riêng tư, chỉ có vài ba người mà thôi. Từ hồi đi làm, tôi thấy thế giới của tôi vẫn thế, không rộng lớn thêm là bao. À, mà tôi thấy đầu óc tôi thanh thản hơn vì không phải suy nghĩ nhiều.

Còn nữa, nó còn nói tôi là người chỉ muốn dưới một người. Nhưng thôi, tôi không muốn bàn việc đó ở đây. 

Blogger:GiangGina

Thành lập vào một ngày tháng 6/2014, deargiang.com là nơi mình chia sẻ mọi cảm xúc, kiến thức và mối quan tâm về Digital - Management - Travel cũng như các vấn đề về cuộc sống khác. Các bài viết trên deargiang một phần do mình viết, một phần do mình sưu tầm. Các bài viết này có điểm chung là những kiến thức, những câu chuyện, những quan điểm và những chia sẻ về cuộc sống có giá trị lâu dài. Mình hi vọng các chia sẻ của mình nhận được sự đồng cảm. Mọi đóng góp nếu có vui lòng gởi về email: gianggina@yahoo.com

Thống kê lượt xem

Tổng truy cập 1,304,996

Đang online1