Trải Nghiệm Của Người Khác Chỉ Mang Tính Tham Khảo

[GG] *** Trải nghiệm của người khác chỉ mang tính tham khảo, hiếm có thể biến thành của mình... một cách trọn vẹn.

Ngày đăng: 12-07-2025

31 lượt xem

Có một câu chuyện đi Châu Âu năm ngoái của mình, khi ấy mình đang ở Florence, gặp được một cô bạn gái người Mỹ còn rất trẻ, ở chung phòng, mới tốt nghiệp ngành sư phạm. Cô ấy kể cô ấy không có kế hoạch ghé nước này nước kia vì bạn cô đi rồi, chê nơi đó chẳng có gì hay ho. Mình có chia sẻ với cô ấy rằng, nhỡ bạn ấy gặp điều gì xúi quẩy hay do gu của bạn ấy chỉ đơn giản là khác mình, nên mới thấy không hợp thì sao? Chị khuyên em nên tự mình trải nghiệm, tự mình khám phá, tự đúc kết, tự khắc sẽ có quyết định cho riêng mình. Bây giờ em không nên vay mượn cảm xúc hay trải nghiệm của ai cả. Ít nhất thì sau khi tới nơi, em sẽ có cơ hội để kiểm tra, xem những lời người bạn kia nói có đúng không.

Cứ như mình đây cũng là một ví dụ. Trước chuyến đi mình vô cùng lo ngại, không biết Paris & Milan có nguy hiểm như lời đồn? Paris có dơ và khai như một vài khách du lịch kể không? Mình tính không ghé Paris cho đỡ nặng đầu luôn rồi đó, vì sợ này sợ kia. Cuối cùng thì mình cũng quyết định đối mặt. Lúc đó, mình chưa du lịch Paris hay Milan lần nào, ngồi ở Việt Nam không thể phán đoán và tưởng tượng được. Nếu biết nó nguy hiểm thì mình cẩn thận một chút, bao nhiêu người làm được, mình cũng phải làm được chứ. Thế là quyết định đi. Trên tinh thần trải nghiệm tuyệt đối. Cả cái vụ đi tour hay tự túc cũng hết gia đình tới bạn bè xung quanh bàn ra, vì sợ và lo lắng cho mình. Kể ra lúc đó cái sự bướng của mình cũng có cái hay, nó mang lại cho mình biết bao bài học quý giá mà không tiền nào có thể mua được. Sự tò mò muốn khám phá cái này cái kia khiến mình chiến thắng nhiều thứ. Mình không hề có một vấn đề nào liên quan tới an ninh hay trộm cắp ở Paris hay ở Milan. Không biết có phải do tính cẩn thận đã có sẵn trong máu của mình hay không nữa. Mình cũng không thấy Paris dơ hay khai. Tất cả đều rất đẹp và thơ trong mắt mình

Từ hôm qua tới giờ có một câu hỏi cứ quẩn quanh trong đầu mình: ai là người có tầm ảnh hưởng nhất hình thành nên tính cách của mình ngày hôm nay? Mình tính nói ra mấy cái tên, như ông ngoại, mẹ, ba, Minh, v.v... Nhưng càng liệt kê càng nhận ra, mình của ngày hôm nay là sự tổng hợp của nhiều bài học tự đúc kết từ nhiều nguồn khác nhau: Từ con người đến tình huống, từ truyện phim đến những câu chuyện của nhiều người xung quanh, từ những người thân cho tới những kẻ không quen, thậm chí kể cả những đứa không thích mình, lừa lọc mình, ai mình cũng học hỏi được một điều gì đó có giá trị. Mà mình để ý, những bài học cay đắng, tốn nỗi buồn và nước mắt thường lại được mình ưu ái nhớ lâu và hấp thụ sâu.

Chắc chắn là 42 năm qua mình đã trải qua khá nhiều cung bậc cuộc sống, mất mát có, khổ có, sướng có, tự hào có, tủi thân có, nhưng mình nghĩ cái giá mình đã phải trả vẫn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được.Để mà nói cuộc đời này, kiếm một người không phải trả giá thứ gì đó cũng rất khó, chắc không có. Mà mình đánh giá những ai lận đận sớm vì hoàn cảnh lại thường có nghị lực tốt hơn người khác. Mình khâm phục, không phán xét. Cũng có nghĩ, nếu chẳng may rơi vào hoàn cảnh của họ, chưa chắc mình đã kiên cường được như thế!

Một câu chuyện khác. Cách đây 2 tuần mình có đi ăn trưa với một người bạn. Do nhiều tình huống không mong muốn, bạn rơi vào tình cảnh tài chính khó khăn, nợ xã hội đen lãi suất 10%/tháng. Bạn cũng từng làm ăn rất khá, chăm nuôi cả đại gia đình nhưng đến lúc sa cơ, không một anh chị em nào giúp lại. Con thì phải đợi tiền để đóng học phí, trở thành những đứa bé hiểu chuyện, tiết kiệm cùng mẹ. Bạn ấy rơi nước mắt, tớ hiểu bạn sót con, nhưng tớ lại mừng cho bạn vì bạn vẫn còn rất may mắn khi nuôi dạy được những đứa trẻ biết yêu thương. Không hẳn những gì mình thấy xấu là xấu thật đâu. Có thể chỉ là một chút thử thách ông trời muốn dành cho mình và xem mình vượt qua nó như thế nào. Youtuber Ethan người Úc từng kể bị phá sản, mất hết mọi thứ, ly dị vợ, nợ 400K đô, có nhiều lúc tự giam bản thân muốn tự tử nhưng vì nghĩ tới con nên tự vực dậy, cày cuốc trả hết nợ sau 2 năm.

Với những mảnh đời như thế này, càng nghĩ mình càng thấy có thể ông trời đang ban cho họ và người thân những đức tính như khiêm tốn, nhẫn nại, bền bỉ ...chăng? Những người khác nếu không rơi vào đúng hoàn cảnh ấy, hoặc tương tự, sẽ khó mà liên tưởng và có được cảm nhận sâu sắc.

Cuộc đời này ở đâu cũng có bài học đáng quý. Quan trọng là mình có dám đối diện, dám trải nghiệm, dăm vấp ngã hay không!

Chúng ta không cần phải vay mượn cảm xúc hay tượng tượng được sống một cuộc sống của ai hết. Hãy là chính mình. Mạnh mẽ lên

Blogger:GiangGina

Thành lập vào một ngày tháng 6/2014, deargiang.com là nơi mình chia sẻ mọi cảm xúc, kiến thức và mối quan tâm về Digital - Management - Travel cũng như các vấn đề về cuộc sống khác. Các bài viết trên deargiang một phần do mình viết, một phần do mình sưu tầm. Các bài viết này có điểm chung là những kiến thức, những câu chuyện, những quan điểm và những chia sẻ về cuộc sống có giá trị lâu dài. Mình hi vọng các chia sẻ của mình nhận được sự đồng cảm. Mọi đóng góp nếu có vui lòng gởi về email: gianggina@yahoo.com

Thống kê lượt xem

Tổng truy cập 1,454,006

Đang online2