Không nên xem thường người khác

[GG] Trong công việc, đừng so sánh việc này quan trọng hay khó hơn việc kia, xem thường người khác chính là tự xem thường mình. Tôn trọng người khác chính là tôn trọng mình. Mối quan hệ mà chỉ từ một phía chả bao giờ bền đâu.

Ngày đăng: 28-06-2019

1,467 lượt xem

Hôm nay tôi lướt mạng xã hội đọc được một bài post và tình cờ khiến tôi có cảm hứng viết về vấn đề này. Trước khi du lịch Trung Quốc tôi cứ toàn nghĩ China là một dân tộc kém văn minh, hàng hóa thì dỏm còn người dân thì bừa bộn, ở dơ, đi ăn buffet thì như người chết đói vô tổ chức, thích bắt nạt những nước khác bằng dân số và diện tích. Sau khi sang Bắc Kinh, Thượng Hải, Hàng Châu, tôi thấy Trung Quốc đẹp và sạch sẽ chẳng kém Singapore, cũng có nhiều công trình kiến trúc khủng, người dân ăn mặc lịch sự, gọn gàng, trên đường rất ít xe máy toàn ô tô, công nghệ thanh toán bằng smartphone tiên tiến, nói Trung Quốc là cường quốc kinh tế đứng thứ 2 chẳng sai. Ta nói không đi đây đó không mở mắt ra được. Chỉ nghe ngóng tình hình qua một vài nguồn tin là thiển cận. Từ đó trở đi, tôi không còn dám khinh thường Trung Quốc. Tôi trở nên ngưỡng mộ và dè chừng. Yêu thì chắc chắn là không nhưng không thể khinh thường. Một nước hàng tỉ dân như thế chỉ 1% trong số đó là xấu cũng có thể bằng dân số của một quốc gia. Có thể hồi xưa hồi xửa Trung Quốc nghèo nàn so với thế giới văn minh, nhưng bây giờ mọi chuyện đã đổi khác, đến như Mỹ cũng phải dè chừng. Ở đâu chẳng có người này người kia???

Nói xa là thế, thực tế hơn là một cá nhân. Hôm nay có thể họ chỉ là thường dân thu nhập dưới 10 triệu/tháng nhưng chỉ 1 năm sau, họ quyết định mở doanh nghiệp mặc người đời nói ngả nói nghiêng tỏ vẻ nghi ngại, xem thường: "thằng đó con đó mà làm ăn được gì?". Uh, vậy mà bây giờ, bạn rảnh không nhảy vào mà coi, thu nhập của họ có thể mua nhà lầu, xe hơi, cuộc sống an bình, vui vẻ trong khi bạn vẫn chật vật trong công việc kinh doanh của mình, mãi vẫn chưa thể thong thả, hạnh phúc. Tôi chứng kiến ít nhất 2 người tôi quen ở ví dụ nói trên nên khẳng định tôi không phải nói dóc cho vui. Hồi xưa cái gì họ cũng thua mình, giờ cái gì mình cũng thua họ. Trong khi mình dậm chân tại chỗ còn họ đã tiến cả một dặm đường. Vậy mới nói, sống ở đời tôi không dám xem thường ai cả. Mấy đứa nhân viên cũ của tôi cũng thế. Chồng đứa nào cũng giám đốc, chủ doanh nghiệp này kia, doanh thu thực tế hơn gấp nhiều lần con số ba cọc ba đồng vợ đi làm, ấy thế vẫn ủng hộ vợ đi làm. Người ta đi làm đâu phải ai cũng 100% vì tiền. Bản thân tôi nè, cũng không hẳn 100% đi làm vì tiền dù tôi cũng rất yêu tiền. Nếu ai đó nghĩ có thể dùng tiền để điều khiển tôi làm điều phi lý thì người đó quá sai. Tôi làm gì cũng đề cao giá trị của mình. Đó là lý do tôi chẳng bao giờ dám đánh giá sự sung túc của một con người qua tiền lương tháng của họ. Có nhiều người giàu, họ không nhất thiết phải mua Hermes, Chanel, LV, chỉ là họ thấy đầu tư địa ốc vui hơn. Mua hàng xa xỉ là sở thích. Không mua chúng cũng là sở thích. Có thể một số người sẽ quyết định mua hàng xa xỉ ở một thời điểm nào đó không phải lúc này, càng không thể đánh giá một người ăn mặc xuề xòa là nghèo khó. Có thể do gu thẩm mỹ của họ có vấn đề. Đẹp xấu không liên quan tới giàu nghèo.

Đối với việc kinh doanh cũng thế, có người thất bại chục lần mới được một lần hào quang chói rọi. Mỗi người đều có thời. Khi chín muồi, có duyên có số thật sự, bản thân cũng chăm chỉ thông minh thì mọi sự sẽ tới. Tôi thì cũng không muốn cố gắng quá. Cũng phải biết mình mạnh yếu cái gì để mà lượng sức, chứ cứ theo cái nghiệp không phải của mình, rốt cục cũng chỉ chuốc lấy thất vọng. Biết sống đủ là được. Cũng không nên đánh giá mình quá thấp thành ra chây ì, để người khác lợi dụng. Trừ phi tôi muốn để người khác lợi dụng mình.

Lại là trong việc kinh doanh, tôi thấy doanh nghiệp muốn khách hàng tin yêu mình thì phải hết sức chân thành và chân thật. Đừng đao to búa lớn. Đừng Marketing quá điều mình có. Mình phải thật sự tự hào sản phẩm mình tạo ra, dù chỉ một điểm nào đó, lan tỏa cho mọi người xung quanh thì họ mới cảm được. Chỉ có trái tim mới đến được trái tim. Nếu vì lợi ích cá nhân, lợi nhuận kinh doanh thì chỉ đồng tiền và những quy luật khắt khe của thị trường mới có thể phải trái với nhau. Đừng khinh thường khách hàng. Họ thông minh lắm. Bạn thông minh cỡ nào, họ cũng vậy. Bạn cũng là khách hàng mà. Dù bạn là chủ một doanh nghiệp cũng sẽ là khách hàng của một doanh nghiệp khác. Bạn tính ăn to nói lớn được bao lâu?

Có lẽ tôi là đứa nói lý lẽ cực đoan, vì đối với tôi đúng là đúng, sai là sai, trừ phi bạn chứng minh được điều ngược lại. Tôi không có khái niệm con hát mẹ phải khen hay. Tôi biết tôi kỳ cục nhưng tôi đề cao sự công bằng dù cuộc sống này tìm sự công bằng cũng hơi khó. Nhưng bản năng tôi luôn ủng hộ điều đó, không quan trọng họ là ai, công nhân quét rác hay kỹ sư, Trung Quốc hay Mỹ Quốc, người lạ hay người quen. Chỉ cần bạn thuyết phục được tôi, chẳng có điều gì là không thể.

Điều cuối cùng tôi muốn nói, trong công việc, đừng so sánh việc này quan trọng hay khó hơn việc kia, xem thường người khác chính là tự xem thường mình. Tôn trọng người khác chính là tôn trọng mình. Mối quan hệ mà chỉ từ một phía chả bao giờ bền đâu.

Một bài viết của GiangGina (deargiang.com)

Blogger:GiangGina

Thành lập vào một ngày tháng 6/2014, deargiang.com là nơi mình chia sẻ mọi cảm xúc, kiến thức và mối quan tâm về Digital - Management - Travel cũng như các vấn đề về cuộc sống khác. Các bài viết trên deargiang một phần do mình viết, một phần do mình sưu tầm. Các bài viết này có điểm chung là những kiến thức, những câu chuyện, những quan điểm và những chia sẻ về cuộc sống có giá trị lâu dài. Mình hi vọng các chia sẻ của mình nhận được sự đồng cảm. Mọi đóng góp nếu có vui lòng gởi về email: gianggina@yahoo.com

Thống kê lượt xem

Tổng truy cập 1,306,996

Đang online1